Ξ|Ξ   GIỚI THIỆU ::. TÁC PHẨM & TÁC GIẢ LƯU TỘC VN.
Đăng ngày 21/11/2012
E-mail     Bản in

Nhà thơ LƯU THỊ BẠCH LIỄU
Giới thiệu Nhà thơ LƯU THỊ BẠCH LIỄU

 

·          Nhà thơ LƯU THỊ BẠCH LIỄU
 

Tên thật: Lưu Thị Bạch Liễu, quê quán: Thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên. Hiện ở: Thành phố Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên. 
Nghề nghiệp hiện tại: Phóng viên báo Sài Gòn giải phóng
   
  ·       
   
   
   
   
Giải thưởng:
- Giải A cuộc thi thơ tình Tuần báo Văn nghệ  2007
- Giải C- UBTQLH các Hội VHNT 2007 tập thơ “Cõi tôi”
Tác phẩm:
- Gọi... (tập thơ 2005)
- Cõi tôi (tập thơ 2007)
1.  Cõi tôi
một mình trên đường Đông
trăng xanh
những đống lửa đốt đồng run lên vì lạnh
con đường như cây cầu
nối từ chơi vơi này
sang chới với kia       
 
một mình trên đường Sương
bước từ mờ mịt
vào mịt mờ
 
gió vội đi đường của gió
tôi trên đường của tôi
 
tận cuối con đường xa xôi
tách trà đang toả khói.
 
 2. Sông nhìn tôi nhìn sông
 
không còn nỗi đớn đau
của chim yến thổ huyết kết từng nhành tơ
                                          rồi bị phá mất tổ
không còn nỗi tái tê
của đoá quỳnh tàn sớm mai
nhận ra không ai biết đêm qua  mình nở
 
không còn nỗi trống rỗng
của hàng bằng lăng trút cánh tím như ngàn cơn mưa đổ
rung cành không.
 
tôi nhìn những xoáy nước sâu dưới hiền hoà mặt sông
không biết sông làm thế nào mà vẫn chảy?
           
3. Tôi, con đường và cây chổi
cùng con đường
tôi chờ đêm
đêm nào cây chổi cũng đến
dù uể oải
dù tận tình
tiếng chổi xiết trên mặt đường
hay tiếng con đường rên lên vì nhát chổi
 
kiên trì
nhẫn nại
âm thanh đánh thức tôi
 
đêm đêm
tôi hoá con đường
trải dài
đợi.    
 
4. Tự khúc
 
tôi không thể ru tôi
những đêm trăng sáng
trăng ở bên trời
mình tôi lẻ bóng
 
tôi không thể ru tôi
những đêm không trăng
trăng và trời dẫn nhau đi đâu
tôi một mình không bóng.
 
tôi không thể ru tôi
những đêm trời vui trăng sao
tôi đến nơi nào
cũng thừa tôi cả.
 
đôi mắt tôi không ngủ
sáng thành hai vì sao
hai vì sao không ngủ
cháy mãi một nơi nào.
 


Bài hát này chỉ riêng mình tôi hát

                                            Trịnh Thanh Sơn
                                                                   
            Hôm vừa rồi, đọc Văn nghệ trẻ, tôi bắt gặp một chùm thơ ba bài, khá ấn tượng của tác giả ký tên là Lưu Thị Bạch Liễu. Tác giả là nữ, thì tất nhiên rồi, nhờ chữ "thị" to đùng kia, nhưng đọc cả ba bài thơ, tôi không hề bị "chất nữ tính" ám ảnh, bởi trong thơ Bạch Liễu dường như bất cần nữ tính, chị cứ viết như tính cách mạnh bạo của chị, tậm tình khoẻ khoắn của chị, vậy thôi. Chị có thể nói những điều khó nói nhất của một người phụ nữ bằng cái giọng tưng tửng, ngất ngưởng rất đẫm mùi vị Hồ Xuân Hương, rằng:

                        Có cảm giác mình là con mồi
                        Trong cái nhìn săn đuổi của anh
                        Và con mồi bị thôi miên
                        Bằng cái nhìn thèm khát!
                        Sao thế gian này lại phân biệt đàn bà và đàn ông
                        Kẻ ăn thịt và kẻ lẩn trốn
                        Trong cuộc đấu tranh sinh tồn
                        Chỉ giằng giật là lẽ sống?
                                                                       (Tặng H)

             Câu hỏi mà nhà thơ đặt ra, vừa nghiêm trang, vừa hài hước nhưng ẩn sau nó là một nỗi niềm trăn trở, đắng cay. Chỉ có chúa Trời mới trả lời được chị!
              Qua mấy dòng Sa pô trích ngang, in kèm theo chùm thơ, tôi được biết Bạch Liễu hiện đang ở Thái Nguyên, làm phóng viên thường trú cho tờ báo Sài Gòn giải phóng. ít lâu sau, tôi có trong tay tập thơ của chị gửi về. Một tập thơ mỏng mảnh, bé như lòng bàn tay, in trên giấy xấu, bìa và trình bày đơn giản, hồn nhiên, tập hợp 45 bày thơ của Lưu Thị Bạch Liễu.

             Bởi đã có sẵn ấn tượng tốt lành khi đọc chùm thơ trước của chị, nên tôi đọc tập thơ đầu tay có tên là Đợi của chị ngay. Cảm giác của tôi là hoang mang, bâng khuâng và buồn suốt cả một buổi chiều. Người thơ này vừa hồn nhiên, chân thực, vừa mở mộng, đắm say, vừa thách thức, quyết liệt. Tự vẽ chân dung mình, chị viết hồn nhiên thế này:

                        Hồn trong cây bạch đàn
                        Ôm Trương Chi đáy cốc
                        Dẫu thể xác không còn
                        Tình vẫn vang khúc hát

                                                            (Chân dung)
                
Thác lời của gió, chị gửi tới chàng trai của lòng minh câu hỏi vừa đắm say, vừa nghi hoặc thế này:
                                                                      
                       Nếu em tan vào đất
                        Sẽ hoá thành hồn cây
                        Nếu em tan vào nước
                        Sẽ thành mây trắng bay
                        Tan vào anh, có thể
                        Trọn vẹn một kiếp này?
                                                                       (Lời của gió)
                                                                      
 Thơ Lưu Thị Bạch Liễu nghiêng về miêu tả cảnh vật của bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông như những bức tứ bình về cây cỏ hoa lá bằng quan sát tinh tế và tràn đầy cảm xúc. Tuy nhiên, cảnh vật bên ngoài chỉ là cái cớ, cái gió để chứa đựng nỗi niềm tâm sự của người thơ trong đó. Nguyễn Du xưa từng viết: "Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu/ Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ? (Kiều). Bạch Liễu có những câu thơ, nhìn bề ngoài nhẹ nhàng, tươi tắn, nhưng thực ra  bên trong là ngổn ngang bao tâm sự đắng đót, ngậm ngùi. Viết về thân phận người đàn bà, chị đồng cảm sâu sắc, đến nỗi đọc những câu thơ, tôi thấy cả bóng hình của chính người thơ trong đó:
                                                                      
                        Những lá cây xoè tay
                        Run run đón
                        Như người phụ nữ đầy biết ơn
                        Chút dịu dàng hiếm hoi của chồng mình!
                        Cây có biết không?
                        Sau thoáng mưa xuân
                        Là chang chang mùa hạ
                        Là lạnh giá mùa đông
                        Là gió, Rồi cũng như người đàn bà
                        Cây cúi đầu nhỏ lệ!
                                                                       (Viết trong mưa)
                                                                      
Với phong cách luận đề, bài thơ mang dáng vẻ hiện đại, kiệm lời, trong sáng và sâu sắc. Thì ra, trong sâu thẳm tâm hồn n gười phụ nữ, thời nào cũng vậy, dù thời đại có tân tiến và đời sống vật chất có cải thiện đến đâu, vẫn đau đáu một niềm chờ đợi sự ban phát yêu thương từ phía khác !
Như người phụ nữ đầy biết ơn
Chút dịu dàng hiếm hoi của chồng mình
Hai câu thơ rất nhẹ nhàng mà xói vào lòng ta một nỗi đau buồn, xa xót!
                                                                  
     Nỗi mong mỏi, chờ đợi được yêu thương, chia sẻ cứ trở đi trở lại, thành một nỗi khắc khoải trong thơ Bạch Liễu. Nào là:

                          Anh ở xa không biết trời se lạnh
                        Em âm thầm nguyện ước một vòng tay
                        Nào ai biết giữa gió mưa bất chợt
                        Những gì sẽ đến hôm nay...?

                                                                       (Phố thu)

                                                                       Nào là:
                                                                      
Xuân ơi! Hãy đợi chờ một chút
Để ta dọn dẹp lại căn phòng
Người xa có bao giờ biết
Tháng ngày khắc khoải chờ mong?

                                                                       (Với mùa xuân)


Và đây nữa, một nỗi cô đơn kinh hãi:

                       Đừng để em lẻ bước  giữa mùa thu
                        Trận mưa vội, con đường thành đẫm nước
                        Mùa thu ơi, chắc mùa thua không biết
                        Có một người đang khóc trong mưa!

                                                                       (Mưa thu)
                                                                      
Trong nỗi cô đơn và chờ mong khắc khoải ấy, người thơ chợt nhận ra một "chân lý" hiển nhiên và cao cả rằng: "Không có gì dịu dàng hơn và mãnh liệt hơn? Trái tim đàn bà/ Khi bị hút về người đàn ông của nó/ Không theo quy luật tự nhiên nào/ Bất chấp nguyên tắc/... Trong cõi tạm đời người/ Trái tim em may mắn gặp người chủ các giấc mơ. (Gửi III)
                                                                    
Có những lúc, thơ Bạch Liễu nồng nhiệt và chân thành lạ lùng, chị viết trong một cảm xúc vọt tràn, không e dè, giấu diếm:

                       Em chọn con đường nhiều gió
                        Hét gọi tên anh!
                        Gió đưa tiếng em thật xa
                        Cho cả thế gian đều biết
                        Em yêu anh!
                        Em chọn con đường nhiều nắng
                        Để nắng thiêu đốt em
                        Như môi và mắt anh đầy lửa!

                                                                       (Nhớ)
                                                                      
Phải có một tình yêu mãnh liệt, một khát khao cháy bỏng và cả tính cách mạnh mẽ, quyết liệt, mới dám viết và viết được những câu thơ chân thành, thiết tha như vậy. Đọc thơ Bạch Liễu, có lẽ người đàn ông nào cũng mong được trở thành người đàn ông "tốt phước" kia! Hoặc, trở thành người đàn ông này cũng tốt:

                         Thèm một người ngồi bên
                        Ngắm cà phê với em
                        Cùng nhấp dòng sông Cầu đang chảy
                        Thèm người ấy ngồi bên
                        Hát cho em nghe
                        Bài ca của riêng người đàn ông xứ núi!

                                                                       (Trôi cùng đêm)
                                                                      
Xin nói nhỏ với nữ sỹ Bạch Liên rằng, kẻ viết những dòng này cũng biết hát đấy! Nếu có thể, hắn ta sẵn sàng ngồi ngắm cà phê, nhấp dòng sông Cầu quen thân và nghe "Bài hát này chỉ riêng mình tôi hát!".      
                                                                                                                                                                      9 – 2005

 

Nguồn: Văn nghệ Trẻ Phongdiep.net


Gửi ý kiến của bạn
(Xin hãy viết chữ có dấu! Xin cảm ơn!)