Ξ|Ξ   VƯỜN THƠ NHẠC ::. Góc Nhạc - Thơ.
Đăng ngày 16/12/2014
E-mail     Bản in

LƯU THỊ BẠCH LIỄU & NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ
(LUUTOC.VN) - Giới thiệu 2 bài thơ: Những người đàn bà và Ru đông của nữ thi sĩ Lưu Thị Bạch Liễu.



NHỮNG NGƯỜI ĐÀN BÀ

 
1. 
Tấc gọi:
Mày lên Lai Châu đi em!
Thế là tôi bỏ lại tất cả để đến với một người đàn bà
Một người xa lạ
Ở một nơi rất xa
Quán café nhìn ra mặt hồ
Bảng lảng nàng Bân dạo tháng Ba
Luôn miệng rít điếu cày và nhấp café
Đôi mắt mềm trong khói thuốc
Ly café hắt lên ánh đỏ nhành Nhạn lai hồng
Vụt qua bóng người đàn bà đẹp
 
Tôi những muốn nắm lấy ngón tay gầy
Khi bóng núi đổ về chầm chậm
Chúng tôi ngồi ngay khúc quanh chân núi Rồng
Thời gian sập rèm mi nằng nặng
Đoạn trường Tấc qua và tôi đang đến
Cánh rừng xa còn vương nguyên lọn tóc
Con sói tru tiếng cô độc gọi cố nhân
Đàn bà hay cười mắt thường ẩn ướt
Sau ánh mắt kia gió sông Đà hun hút…
 
2. 
Mưa đẩy về làng
Một thuyền
Một lái
Một tôi
 
Những mái ngói nâu bản Pác Ngòi
Tỏa khói
 
Sông Chợ Lèng nước đang dâng
Rủ đám cá nhỏ theo tôi về làng
 
Soi bóng ven hồ như thể đã ngàn năm
Họ đặt vó bằng linh cảm
Có người mẻ nào cũng trĩu nặng
Có người cả ngày vẫn giỏ không
Chẳng hề bận tâm với được mất thua hơn
Không gì ngăn nổi má môi họ hồng
 
Gió bắt đầu nức mùi cá nướng
Mưa thỏa thuê trên hồ rộng
 
3. 
Áo chàm
Lẫn ngô xanh
Bù nhìn
So vai cố tìm chút ấm
Dòng sông giấu tiếng rên rỉ trong lòng
Bầy trâu cần mẫn đón
Lưỡi cỏ vừa xuân non
Ngô rì rầm
Tiễn mưa
Trôi
Dưới bầu trời xám
Thoăn thoắt
Bó lanh vơi dần
Cuộn hình tổ chim
Mưa nghỉ chân trên chóp nón
Rùng mình
Nghe tiếng thở dài
Của Bù nhìn
 
4. 
Những người đàn bà đang trở về nhà
Gùi nặng trên lưng
Mặt trời đã bỏ đi từ lâu
Mà họ không biết
Mây đen xô về từ lâu
Họ vừa mới biết
 
Những người đàn bà vội về nhà
Nơi có bếp lửa
Có nồi canh sắp sôi
Có đám trẻ vừa ngủ vừa đợi
Dốc đá dài
Bao giờ mới qua nổi!
 
Những người đàn bà cắm cúi đi
Không ngước nhìn trời
Nên không biết mưa đang rơi
Mồ hôi của họ
Trên đá
Nóng hổi.
 
5. 
Cứ đến gốc cây bàng đầu chợ là gặp
Bà còng và gánh rau thơm
Mỗi thứ một chút như đồ hàng
Một thứ một thơm như đồng làng 
Bà còng giã trầu thơm thơm
Gánh hàng của bà bốn mùa thơm
Ngay đầu chợ
Tôi hỏi mua năm trăm lá lốt
Bà tẩn mẩn chọn chục lá lành
Gói lại bằng sợi rơm
Trả tiền thừa bằng những đồng mới nhất 
Tôi đâu cần lá lốt 
Tôi đâu nhớ bà còng
Tôi cố tiêu đồng tiền mất góc
Vừa nhặt được.



Nhà thơ Lưu Thị Bạch Liễu
 
 
RU CÁNH ĐỒNG
   Con cò bay lả bay la
   Bay từ cửa phủ bay ra cánh đồng
                              (Ca dao)
 
Không phải cái cò quăm
Đêm qua vừa đánh vợ
Cò tìm cô yếm thắm
Trên đồng chiều xuân xưa
Yếm thắm khuất vào cơn mưa
Lời cô yếm thắm gió đưa lên giời
Nghé à nghé ơi
Trông lên đồng cạn
Trông xuống đồng sâu
Bao đời nay vẫn nối nhau ra đồng
Cấy cày mất nghiệp nhà nông
Mồ hôi đổ, có thành bông lúa vàng?
Thương cho cái anh cò quăm
Vợ anh xuất ngoại đêm nằm với ai
Cô yếm thắm đi nước ngoài
Chồng cô yếm thắm mở đài ru con
Ru rằng:
Trăm năm bia đá chưa mòn
Vài năm nhan sắc liệu còn mấy mươi
Xứ lạ mẹ ôm con người
Cơm chan nước mắt
Mồ côi con mình…
Nghé à, nghé ơi
Trông lên đồng cạn
Trông xuống đồng sâu
Chồng cày
Chồng cấy
Con trâu gặm bờ
Ước gì lại đến ngày xưa
Có cô yếm thắm đội mưa đón chồng.
 
LƯU THỊ BẠCH LIỄU
 


Gửi ý kiến của bạn
(Xin hãy viết chữ có dấu! Xin cảm ơn!)