Nhà thờ Giáo xứ Tân Định, TP. Hồ Chí Minh
Ngày mùng 3 tháng chạp năm Canh Dần (2011) tại Nhà thờ họ Vũ - Võ nhân ngày giỗ Thủy Tổ họ Vũ – Võ, Linh mục Vũ Văn Ánh, chánh xứ Tân Định, thành phố Hồ Chí Minh đã đưa một đoàn giáo dân họ Vũ – Võ về dự giỗ. Sự tìm về với nguồn cội như tìm lại văn hóa Việt, linh mục Ánh đã công bố trước hội đồng Vũ – Võ, các Tộc biểu và cháu con họ Vũ - Võ rằng: "Người Công giáo Việt Nam có dòng họ, có ông bà. Người Việt Nam ngàn đời đã thờ lạy Tổ tiên, người Công giáo Việt Nam cũng phải biết đạo nghĩa ấy, đó là một cách thể hiện lòng hiếu thảo, tôn kính ông bà, cha mẹ. Công giáo không còn là của người phương Tây mà giáo lý ấy là của nhân loại, người Việt Nam đón nhận lời dạy của Chúa để làm người có nhân nghĩa, vì Chúa không dạy điều ngược lại luân lý, lẽ phải nhiều đời thừa nhận”.
Sau lời tuyên bố đó, Linh mục và Đoàn con chiên họ Vũ – Võ vào chánh điện dâng hương cùng với hàng ngàn cháu con họ Vũ - Võ. Giáo dân Thiên Chúa giáo Việt Nam vốn trong họ cũng sinh ra từ dòng máu Lạc Hồng nguyên vẹn bản chất Việt Nam. Huyết thống vẫn không thể khác người anh em trong họ tộc mình, cội nguồn gần gũi nhất là Tổ tiên, ông bà, cha mẹ, ơn nghĩa đời trước dành cho đời sau to lớn, nên chữ hiếu thể hiện qua phong tục thờ phụng là đạo lý làm người không thể thiếu đối với một người Việt Nam.
Phật giáo, một giáo pháp gần gũi và có những hình thức thờ phụng giống cách thờ phụng của dân tộc, tuy nhiên Thượng tọa trụ trì chùa Phật Ấn vẫn phải lấy tư cách của một người tu Phật khẳng định làm người phải hiếu đạo. Đạo Phật, đạo Khổng đều đề cao chữ hiếu, quý trọng “Tứ ân”, lễ nghĩa điều mà truyền thống văn hóa dân tộc, dòng họ từ lâu vẫn gìn giữ trong lễ hội để tạo cơ hội cho con cháu học tập, tiếp nối nề nếp. Lãng quên đạo nghĩa đối với dòng họ, gia tộc, Tổ tiên là xa lìa Phật pháp. Như vậy Phật giáo và dòng họ Việt Nam vẫn luôn đồng hành tô điểm, xây dựng mỗi ngày thêm đẹp; tình nghĩa gia tộc càng mặn mà, tính huyết thống càng cao.
Họ Vũ – Võ là họ nội, các dòng họ khác đều là họ ngoại, hóa ra chữ hiếu, chữ ân chúng ta còn phải nợ nần và cần suy tư hơn nữa.
Một ngày cuối đông thật yên lành, một ngày hội ngộ rất Việt Nam, mọi người ngồi bên nhau bằng cốt nhục hàng nghìn năm trong dòng máu, không chia nhau chính kiến, không phân biệt giáo phái, không xếp loại giàu nghèo. Những nhà khoa học, những trí thức đương thời sống, làm việc trong cơ cấu hội nhập và hiện đại nhưng tính cách và suy nghĩ về văn hóa truyền thống Việt Nam trong họ cùng giống như mọi người.
Bản thể của dòng họ vốn là vậy! Hình ảnh Tổ tiên đang cùng cháu con dựng lại bức tranh văn hóa Việt Nam và lan tỏa khắp nơi không riêng người họ Vũ – Võ.
Linh mục Vũ Văn Ánh mở ra tầm nhìn mới cho mọi người cần có cách nhìn khác hơn về Công giáo. Thượng tọa Thích Minh Tâm trụ trỉ chùa Phật Ấn khẳng định tôn chỉ Phật học trong truyền thống văn hóa dòng họ. Hai ý tưởng từ hai tôn giáo vẫn hợp nhất cho ta thấy được tôn giáo là điểm tựa tâm linh của nhiều người, ai cũng có quyền được chọn lựa nhưng phải nhìn nhận rằng tôn giáo thâm nhập vào văn hóa dòng họ, văn hóa dân tộc, có nghĩa truyền thống văn hóa dòng họ và dân tộc Việt Nam phải luôn thể hiện trong yếu tố tín ngưỡng.
Không ai có thể xóa đi cái họ của ta có được từ trong nguồn cội của Tổ tiên mình. Hy vọng tiếng chuông giáo đường sẽ mang theo âm vang mới trải khắp cùng trên từng dòng họ, các đạo tràng sẽ đánh thức mọi người ngộ ra rằng ông bà, cha mẹ là Phật tại nhà ta!